Cao Đồng Khánh

cảnh ngộ


mời em xuống biển nằm cong
lên non nằm sấp vô sông nằm dài
để mai ai hiện hồn về
gió xô nghiêng mặt nước bề bộn mây
để mai em mốt vào đây
cây mưa xuống thấp nước đầy giác quan
bữa kia mai mốt điêu tàn
lưỡi dao lòng súng liên hoan phất cờ
chật trong tư thế em ngồi

Được bạn: DacTrung đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "cảnh ngộ"